chiều ư
Đăm đắm, chiều vỗ nắng
lao xao bờ tóc nghiêng
trái sầu, khi không rụng
lăn xuống bao muộn phiền
đôi bàn tay hư hao
cầm ngày quăng vào tối
một mặt trời lao đao
ngã xuống trăm năm, vội
trái tim nằm hấp hối
giữa lồng ngực quạnh hiu
lặng thinh giòng máu nguội
tím bầm nỗi tịch liêu
chấp chới tình mù đui
bay hoang mang lạc lối
tự chân trời góc bể
nhắn tin về cố hương
cuối một ngày - cuối sân
ngậm buổi chiều trong miệng
tan ra miền vô tận
trái tim rên lời tàn...