mưa, cũng nhớ em
những ngày mưa chợt nhớ câu cổ nhạc
ươn trên vai em đòi chút tự tình
chúng ta có không: chút đời mưa mốc?
hay đã ngút ngàn từ thủa bình minh
đất trời u tịch, nắng cũng chán ngắt
chẳng có bờ ngực: đậu chút niềm vui
chẳng có bờ môi: mớm vài ngọt mật
chỉ có giọt mưa rơi lấn nỗi buồn
trần gian như thế: đàn lặng, khuất tiếng
câu thơ buồn đứng cạnh (giữa) nhân gian
chiếc ô nhỏ đủ bọc gọn phiền muộn
phần phật đầy lũ ký ức vây quanh
nnguong
26.11.06