bài thơ sáng cn
kệ mưa hay nắng chơi ngoài ấy
phòng im cú rũ một ta ngồi
gạt hết nhân gian về một phía
phía này - còn một - một ta thôi
cha mẹ già nua hơi sức mỏn
rầy la ? biền biệt chục năm rồi
vợ cũng chán chường cơn cẳn nhẳn
(kinh phật còn thua) chỉ phí lời
bạn hữu mấy thằng xa tít tắp
trôi sông lạc chợ một phường thôi
dấp dúi phương nào ta nỏ biết
gặp hôm thuận tiện bỏ lên trời
con cái lớn lên không khoái nữa
lời cha thủ thỉ : đám bùi nhùi
lửa trần gian đã lăm le tới
đừng biện bày ra nữa ! cha ơi
đàn bà con gái dăm ba đứa
mờ mờ ảo ảo điệu mơ trôi
môi hường má phấn thơm tho cũng
một thoáng mơ hoa để nói, cười !
giở thơ ra đổ vào vô tận
thử đủ phong lưu tận cuối đời ?
chữ chảy điệp trùng như bão dậy
giựt mình ! nham nhở một trò chơi
cuộc rượu chưa tàn, môi đã quạnh
phì phèo xanh khói áng mây trôi
phổi nát gan mòn khôn chuộc được
một tấm thơ ngây hát giữa trời
đôi lúc ta thèm văng tục quá
chửi thề thêm mát mặt tài hoa
giở trò thô bỉ cho quen thói
thế sự tô hô một quả lừa !
mặc mưa hay nắng ngoài kia cứ
đổi phiên chầu chực rập rình chơi
ta chui vào xó dòm ra để
thủ thế vô chiêu trốn lánh rồi
thơ ta vón cục rơi hờ hững
đánh tõm lên hồ - tiếng thất thanh
tình còn nhão nhoẹt chưa khô được
thơ ra thơ mà...tình ra tình
nồi lẩu nấu hoài chưa chín nổi
một vùng lổn nhổn những thù, thương
yêu, ghét - bô lô la khản giọng
người nghe, thương xót hộ ta không ?
sáng nay trời nắng, hay mưa nhỉ ?
phòng lạnh rêm rêm khói tỏa mù
ta phà khói thuốc thêm hư ảo
gan ruột lòng ta chắc lắc lư !
giương mắt giỏng tai rình lão Chết
lăm le lưỡi hái áo choàng thâm
cụng ly một cái rồi...bàn tiếp
thỏa thuận hai bên - đỡ tỵ hiềm
sáng nay huyết áp bao nhiêu nhịp
tim có mè nheo điệu giựt gân
hay dìu dặt xi-lô mùi để
ru ngủ ta trước lúc phong thần !
ha ! ha ! cười nghẹn hai ba tiếng
giật cục thơ oằn chữ lóc lăn
đọc phải, chớ cười ta vụng dại
chó nhai giẻ rách...chữ...nhì nhằng
lẽ ra, còn hứng tiếp, nhưng thôi
giả bộ coi như tạm đủ rồi,
hoạnh họe đất trời thêm tội lỗi,
tha giùm, ta tặng một đời, trôi...