thương nhớ trời xa
Người Về Từ Cõi Khổ
Anh ở Hà Nam giữa núi rừng
Có nghe đất vỡ, lá cây rung
Bạn thân anh đã thành thiên cổ
Một nấm mộ sâu, lẻ loi nằm
Anh trở về quê giữa lạ lùng
Con đường phố chợ đã thay tên
Người yêu giờ đã xa xôi lắm
Anh nhớ làm chi kỷ niệm buồn
Anh trở về đây chỉ mẹ già
Còng lừng mắt lệ đón con xa
Nhìn anh mà dạ đau lòng cắt
Thương xót con yêu trở về nhà
Anh hãy quên đời chuyện bão mưa
Tám năm tù tội nói sao vừa
Giờ đây xứ lạ thơ anh đổ
Thành giòng uất hận khóc quê cha
Tôi muốn mời anh ly rượu đầy
Cùng tôi nhấp trọn một men say
Đầu năm cầu chúc quê hương khỏi
Thoát những tai ương, kiếp đọa đày.
Nguyenthitehat