từ lúc em về
Hối hả từ tháng 8 cơn giông
Đoạn đầu nhánh sông mùa lũ
Đêm nằm tương tư phố
Hình dung chân ướt trên hè
Khoảng cách nhẹ nhàng, rất xa
Sấm, chớp len vào lồng ngực
Ngỡ hiên nhà, giọt mưa đánh thức
Khung cửa biết giật mình
Nơi ngày xưa, nắng chiều nghiêng
Mùi hương, đoạn đường nối gió
Bao nhiêu hàng cây lo sợ
Một hôm… chiếc lá vội vàng
Em về từ độ thu sang
Có rộn ràng căn nhà ngói cổ
Có cái nhìn long lanh chực vỡ
Tiếng xe đầu ngõ ôm choàng
Bếp núc đâu đấy gọn gàng
Mẹ ngồi thương con, tủm tỉm
Đứa bạn nhìn em như người lớn
Đợi vắng người mắt mới rưng rưng
Em về, nơi tháng, ngày quên
Bên này, công viên cuối tuần vẫn vậy
Chuyến xe điện từng buổi nhớ em
Ở bến chờ, lặng im, chờ mãi…..
cpsn