bài thơ một bài không thơ
MỘT BÀI KHÔNG THƠ
Tứ thơ rỗng khoác ngôn từ huênh hoang
Câu đồng ấu mang râu dài triết lý
Tôi đang thở và không hề dưỡng khí
Mỗi khóc cười vờ dự cảm thế nhân
Bầu trời rộng mà bàn tay sao quá nhỏ
Đành mông lung xiêu vẹo những vần thơ
Đêm vẩn thạch lẻ loi đôi mảnh vỡ
Quên trăng vàng vằng vặc mãi ban sơ
Lý khúc chiết mà tình đâu biệt xứ
Mỹ từ bay che ý mỏng quần quanh
Mùa héo thế lấy chi xanh tham dự
Chừng thơ tôi đang đầu độc chính mình
Bàn phím gõ ngón mơ hồ ngủ, thức
Mẫu tự đầu thai trong ống nghiệm vô sinh
Mỗi chấm phẩy kiêu kỳ mầm siêu thực
Lớp phấn son dành ma mị riêng mình.
ĐCĐ