tiếc một chân thành
TIẾC MỘT CHÂN THÀNH
nhà thơ vĩ đại có thể
khiến cho hòn đá kia rơi nước mắt
tôi vốn không rành phù phép
nên ngồi chờ đá mượt rêu xanh
nhà thơ lớn có thể
bảo dòng sông nhảy múa
tôi thèm gối đầu sóng vỗ
nghe tuổi thơ đêm chảy dạt dào
nhà thơ tầm cỡ có thể
thắp ngọn lửa trên chòm mây xa tắp
tôi mỗi ngày quen ngước mặt
tìm trên cao một nỗi nhớ nhà
nhà thơ thất tình có thể
thấy trong mắt người xưa đôi hồ gương biếc
tôi cầm mãi mùi hương tiễn biệt
cái nhìn em cháy dọc mười năm
ĐCĐ