em thiên thanh
EM THIÊN THANH
Gió ở đâu lơ ngơ vậy
Đóa bồ công anh tung trắng chùm tơ
Đêm dạt dào dòng sông duềnh chảy
Nhánh lục bình tím rịm trong thơ
Cơn mưa rào ướt sũng chiều biết mấy
Hàng phượng sóng đôi xanh hơn sau giấc mơ …
Sợ mình là hoa bồ công anh
Là lục bình là hàng cây phượng
Lại thả tơ lên trời, lại tím, lại bất ngờ xanh
Em băng qua phố cùng chiếc dù và
rất thiên thanh.
ĐCĐ