đêm đối thoại cuối cùng
ĐÊM ĐỐI THOẠI CUỐI CÙNG
Anh vẫn còn nếm thấy
Đêm ánh trăng máu đông lại
Nhỏ giọt từ những chiếc nanh của mình
Anh vẫn còn cảm nhận được
Trái đất cào móng vuốt dưới chân
Cỏ ướt dầm đáng yêu đến vậy
Vẫn run lên vì tiếng hú vang trầm
Mở toang linh hồn anh
Đôi mắt trần gian tìm kiếm
Một tia khao khát mong manh.
Rót ly rượu nồng
Chúng ta sẽ khẽ khàng trò chuyện
Như những người đàn ông đàn bà văn minh
Nói về sách vở, lý tưởng
Nói về sự tiến hóa của cuộc cách mạng
Và vẽ ra nghìn bức chân dung thượng đế.
Anh vẫn nghe thấy nhịp trống tưng bừng
Tiếng gió gọi vì đói hơi người tình
Hàng cây lầm rầm tiếng khóc quyến rũ
Những lá sôi lên vì nhựa sắp cạn cùng.
Rót ly rượu nồng
Chúng ta sẽ khẽ khàng trò chuyện
Như những ống vỏ đạn rỗng
Nằm chỏng chơ đợi mục nát
Chờ mong, vẫn lại, chờ mong xưa cũ nhất
Sự tiến hóa của cuộc cách mạng
Chúng ta tạm thời
Gắn lên thân thể mình lấp lánh mấy lân tinh.
ĐCĐ