lời cỏ iii
LỜI CỎ III
Một mùa thêm vừa vỡ rụm dưới chân mình
Vỡ của lá qua vai tình đôi bận
Ai hốt hoảng gặp tóc mình yên lặng
Âm của mùa cao rộng mấy thời yêu
Chắp tay buồn hứng vụn hạ nghiêng nghêu
Trên khẽ nắng cánh hoàng hôn ngút thẳm
Rạng ngời áo quét ngang chiều tím vắng
Người khóe cười ủ mộng thức đêm tôi
Ngỡ hạ này thoáng cũ đủ ngoai nguôi
Nếp mây xếp trong chùm vui phượng đỏ
Nào biết được lòng mình xanh lại cỏ
Xanh ngậm ngùi mỗi nhón mọc sau mưa.
ĐCĐ