hối khúc iv
HỐI KHÚC IV
vung lưỡi rìu han rỉ
đốn ngã chiếc cột thập giá
anh phủ nhận sự tồn tại chông chênh
em sẽ dẫm lên lửa đỏ cùng anh?
anh mở to mắt
em có thể, qua thị giác tình yêu, nhìn vào bóng đêm mật thất
như nhìn vào xa thẳm trái tim
để cùng nhau run sợ thêm lần?
anh đặt tấm thi hài mục rã này xuống
khoác lên đôi cánh bay lượn
em có hiểu được bầu trời đầy âm vang
đang kêu gào đòi giành lấy tự do nghìn năm?
nếu anh đứng trên bậc thềm mưa ướt
với quá khứ bị tước đoạt
liệu em sẽ nhận ra vết tích thăng trầm
mọc lên mảnh sẹo trên tấm lưng trần …
và mở cửa phóng sinh niềm u ẩn riêng mình?
ĐCĐ