mùa gió bấc
Hà Nội 3-1999
Chỉ mong mùa gió bấc thổi về
Mái ngói âm dương như sắp đổ.
Yêu cây cơm nguội già vò võ
Tựa chân đê.
Nhìn mãi xa vời...
Một vầng mây lang thang heo hút
Một đôi mắt ngác ngơ câm lặng
Đi và đi
Kỳ lạ chen lẫn giữa hồn mình.
Mong manh
Chính là điều kỳ lạ
Ta nhặt quả
Ta ngắm hoa
Ta nâng niu;
Gió bấc thổi khô lá sen hồ rộng.
Đêm xoay trở
Trên trang giấy trắng
Nghìn năm qua
Điều kỳ lạ vĩ nhân về...