cát bụi
12-1999
Để mặc những dòng sông lắng cát
Nghìn triệu năm lớp lớp sóng dồi
Để mặc những núi non lởm chởm
Hóa hư không giữa mọi kiếp đời
Đi và đến
ở mới là cùng tận !
Mây trắng chiều thu
Rong ruổi cõi nào ?
Xanh mãi thế quả vàng nơi cửa Phật
Ta bon chen
Chẳng thể đem về.
Và người ạ
Yêu cũng thành cát bụi
Cõi hư vô
Bỗng hóa những cánh rừng
Để mặc những dòng sông đầy cát.
Nghìn triệu năm
Vẫn mây trắng như bông.