giao thừa
1995
Khói nhang lững thững bay lên
giao thừa mình tự thôi miên
bóng mình
Độc hành
vào cõi nín thinh
lắng thời gian
nện giày đinh
ngang đầu
Cuống cuồng môi mắt tìm nhau
trốn đi em
kẻo lại câu thơ buồn...
Hoa trong bình cũng ríu hương
đền cho hờ hững ngày thường
kìa em!