đêm giã biệt
(Nhớ Ng.) - 2-4-1990
Vây quanh chiếc giường em nằm
sự lặng im
trắng toát
và lạnh buốt
Anh ngồi
tê dại môi mắt
tê dại đôi tay
ngực loạn cuồng dông bão cấp mười hai
Không tiếng bước chân
không một lời giã biệt
em đi rồi
xa rồi...
Đêm câm điếc, một mình anh sấm sét
một mình anh mưa gió tơi bời
Lã chã ngoài khung cửa
sao rơi kìa... sao rơi