sài gòn không anh
Từ anh đi Sài Gòn buồn lắm
Những cơn mưa làm đắm hàng cây
Lối xưa giờ vẫn còn đây
Mà người năm ấy như mây phiêu bồng
Nắng Trưng Vương đâu hồng được nữa
Vắng anh rồi khung cửa buồn hiu
Rồi khi lá trước rơi nhiều
Không người gom lá nghe chiều rơi nhanh
Dốc ngày xưa cỏ xanh giờ úa
Con chim buồn chẳng múa chẳng ca
Mình em với nắng chiều tà
Nắng hay em đấy xót xa trong lòng
Đông Tảo