tình thơ
Sáng hôm qua cùng em xuống phố,
Dáng nắng soi nghiêng, để tôi bỗng dại khờ
Hồn thẫn thờ tôi chợt muốn làm thơ,
Nhưng hồn thi si đã gởi theo bóng nhỏ,
Chân Em bước, êm êm trên ngàn cỏ,
Tóc buông lơi đùa giởn gió vô tình….
Cướp hồn Anh bằng ngàn nụ “môi xinh”
Nhưng cô nhỏ vô tình như không biết!
Khi đã mang trong lòng tình tha thiết…
Thấy trời sầu như trong cảnh biệt ly
Lúc gặp nhau sao chẳng nói năng gì!!!
Chỉ theo bước rồi quay về thương nhớ!
Tôi muốn nói nhưng lòng tôi lại sợ…!
Nên đêm về hết mộng lại hết mơ…
Sợ tan đi hình ảnh buổi ban sơ…
Thà câm nín mà làm thơ thương nhớ.
NK