nói với anh
      
      
      
      
        Đời chưa yên nên vẫn còn lốc xoáy 
Ngước nhìn trời, em biết trách ai đây! 
Một kiếp người bao cay đắng vơi đầy 
Bao danh vọng bao tiền tài mới đủ? 
Hay đâu đó vẫn còn trong vũ trụ 
Những sắc màu còn tiềm ẩn lung linh 
Mà con người đang mãi kiếm riêng mình 
Một hạnh phúc muôn màu trong Lăng kính?... 
Em ra đi, cầu mong lòng yên tĩnh 
Cơn sóng đời thôi đừng vỗ hồn trinh 
Gió mưa giăng em cam chịu một mình 
Thôi đừng trách, đau lòng nhau lắm đấy! 
Chưa xa nhau chớ để hồn sóng dậy 
Hãy lặng nghe hạnh phúc đến từng ngày 
Hãy yêu đi dù chỉ có phút giây 
Đừng cay đắng xót lòng nhau lắm đấy.! 
NK