em về
Em về tìm lại ngày xưa
Thuở còn son trẻ đong đưa tóc thề
Tung tăng nghịch giữa đuờng quê
Như con én nhỏ bốn bề líu lo
Em về ở giữa âu lo
Sao anh chẳng đợi cho vừa nhớ thuơng
Đuờng trần có lắm đau thuơng
Sao nguời ko đợi dẫn đuờng em qua
Em về sau buổi cách xa
Buớm đà quên lối hoa đà rụng rơi
Lối mòn một bóng chơi vơi
Nghe trong khúc hát lời ca não nùng
Em về thăm lối tình chung
Chẳng còn gì nữa một vùng xác xơ
Đuờng trần én nhạn bơ vơ
Phải chi ta chẳng xây mơ đắp tình...!