người đi một sớm mùa thu
Người đi một sớm mùa thu
Chân buồn giẫm lá mù u lạnh lùng
Bướm vàng hát khúc cuối cùng
Tiễn vầng Trăng hẹn
Muôn trùng cách xa
Bờ sông bến nước cây đa
Giờ là kỉ niệm...
Giờ là đớn đau!
Tóc mây xõa rũ đêm thâu
Mơ ngày thơ dại buổi đầu thấp cao
Lập loè đom đóm ngỡ sao
Dệt bao nhiêu mộng thanh cao trong đời
Đưa người đi, là hết rồi
Rượu nồng chưa khướt đã vơi trong hồn
Mùa thu là nấm mồ chôn
Chôn duyên ta đã vốn nguồn bão giông
Tim tôi giờ đã rêu phong
Vội vàng hóa đá
Dù đông chưa về!
Mùa thu sầu mắc Sơn Khê
Người đi là đã hẹn thề kiếp mai...
TL