nỗi niềm quán nước
Ðã là cái quán nước
Chẳng nề chi trẻ già
Người hay và kẻ dở
Như làn gió bay qua…
Người hay buông tình hoa
Hương thơm ngời lấp loá
Kẻ dở thả bất nhã
Ðánh toẹt vào góc nhà
Ngày bao người lại qua
Bao cảnh đời biến hóa
Thương gia chủ vất vả
Suốt ngày phải xuê xoa…
Thân phận là quán nước
Chỉ mong ước nhân hòa
Lòng bao la mở rộng
Mời mọi người vào ra…
Vũ Kim Thanh