nhớ ...
Anh khẽ gọi tên em trong nỗi nhớ
Tiếng gọi thầm tan biến giữa hư vô
Bốn bức tường hiện hữu vây nỗi nhớ
Giấc mơ hoa hồn lạc cõi mơ hồ
Anh khẽ gọi tên em, lời kinh khổ
Chờ bình minh mang ánh sáng mặt trời
Chút nắng ấm ngăn vết sầu loang lở
Giữ tình nồng giữa biển nhớ chơi vơi
Anh khẽ gọi tên em trong chờ đợi
Đêm im lìm tiếng gọi ngược về tim
Vỡ mảnh vụn cứa trái tim đau nhói
Sầu đóng băng từng mạch máu im lìm
Anh khẽ gọi tên em tràn âu yếm
Loãng âm thanh tan giữa khói sương mù
Vị mật đắng tình yêu anh đang nếm
Men nồng cay lẫn lộn giữa thực hư
Anh khẽ gọi tên em trong giấc ngủ
Tiếng âm thầm mong sẽ gặp trong mơ
Vùng biển động chìm giữa cơn sóng dữ
Lạc hướng rồi đường về bến mộng mơ