nỗi buồn hoa phượng
Khi con ve nhỏ râm rang
Phượng hồng chớm nở, trường tan, bùi ngùi
Nắng trưa, đường vắng bóng người
Dõi theo áo trắng, đỏ trời phượng ơi !
Ước gì mình được chung đôi
Để cho lòng khỏi mồ côi tháng hè
Trăm lần muốn nói... im re !
Để rồi tự trách... con Ve lắm lời
Ngày mai Trường đóng cửa rồi
Ta về nhặt cánh phượng rơi... đỡ buồn !