từ độ yêu em
Từ độ yêu em, anh biết mơ
Những ngày tháng đợi cứ như thơ
Tối ngày mong nhớ tìm em mãi
Đôi lúc ngẩn ngơ đến thẩn thờ
Từ độ yêu em, anh biết buồn
Em đơn sơ lắm, bướm mùa xuân
Không hề viết lại anh vài chữ
Đông đến hồn anh đông giá luôn
Từ độ yêu em, anh biết ghen
Em khoe thơ tặng thật nhiều phen
Hồn anh tê tái đau chua xót
Hạnh phúc hình như phải nước phèn
Từ độ yêu em, bị trách hòai
Bài thơ vơ vẩn, hỏi cho ai
Thơ xưa cũng hỏi thật không nữa
Thôi biết làm sao, nợ nặng vai
Từ độ yêu em, bỗng khổ nhiều
Phải chi như trước chẳng thèm yêu
Cứ vui vẻ viết không ai hỏi
Chẳng nhớ chẳng mong mỗi sáng chiều
Nguyên Đỗ