đêm thành phố chờ nhau !
      
      
      
      
        Thành phố buồn nơi có anh và em 
Có ánh đèn duềnh lên nỗi nhớ 
Người qua lại cầm tay dạo phố 
Một góc lặng thinh ... hồi ức cuộc tình mình 
Thành phố buồn với một góc lặng thinh 
Lá xô vào nhau tránh cơn rét lạnh 
Em nép vào anh như con chim se sẻ 
Cần mái nhà có tiếng gọi bình yên 
Thành phố buồn của con đường không tên 
Bước cứ bước ...Sao tiếng chân lạc lỏng ? 
Giữa thành thị ngập xe và nhà rộng 
Anh còn nhớ có một con đường hai đứa gọi chung tên ? 
Con đường ấy , nơi có anh và em 
Có tháng ngày ấm êm 
Có những đêm không đèn 
Ta lấy lửa tim mình thắp sáng lối đi chung 
Thành phố buồn đã không anh đi cùng 
Chân em chạm đất ngỡ thinh không hờn dỗi 
Trên tay em giọt nước mắt nóng hổi 
Nụ cười em chấp cánh vụt bay 
Em và đêm nhập nhoạng tập say 
Rồi trở về như con ma nát rượu 
Phố chuếnh choáng ngập tràn màu xám 
Cột mảnh tim sầu 
Dành một góc phố 
Ta chờ nhau ! 
16/4/05 
Đỗ Ngọc