giấc mơ buồn
Chuyện tình xưa xin cho vào quên lãng
Hết thật rồi một giấc mộng du dương
Hết thật rồi bao luyến ái yêu thương
Ngày xưa ấy nay trở thành dĩ vãng
Còn đâu nữa mà mong tình sáng láng
Lòng vẫn chưa tan băng giá mùa đông
Trách tình xưa sao quá mênh mông
Nên gót chân trần tìm không ra lối
Yêu đâu vội sao xa nhau quá vội
Hương sắc kia như mây gió chóng qua
Thở chưa run mắt chưa sóng la đà
Sao đã phôi pha đông về lạnh giá
Thì thôi nhé ta đành quên sắc lá
Giữ làm chi một luyến ái tàn phai
Lụa thời gian dẫu ghi dấu hình hài
Cũng chỉ là giấc mơ buồn đẫm lệ