lại một đêm giáng sinh
Cũng đêm nay, hơn hai ngàn năm trước
Chúa ra đời gánh chịu tội thế nhân
Đêm Giáng Sinh, đêm thánh thiện vô ngần
Học tha thứ, hành trang vơi gánh nặng
Đêm sẽ qua, ngày đến dù không nắng
Và mây mù cũng có lúc phải tan
Cõi nhân gian chứ nào phải địa đàng
Mà ước vọng kiếm tìm chân, thiện, mỹ ?
Hãy chấp nhận, dù đời không như ý
Không hờn người và cũng chẳng trách ta
Hiểu dối gian cũng như biết thật thà
Cuộc sống thực, chân tình và ảo vọng .
Lòng biển xanh, dù bạc đầu với sóng
Vẫn mở lòng nhận hết những đổi thay
Ngọn núi cao nghìn năm chịu đọa đày
Vẫn đứng sững thi gan cùng tuế nguyệt .
Trăng đã tròn rồi thì trăng sẽ khuyết
Rượu đầy chun rồi cũng sẽ cạn vơi
Vui lẫn buồn, mộng với thực, rã rời
Chuyện kết thúc, xếp vào trang dĩ vãng .
Đêm tối qua bình minh về trong sáng
Dù hoàng hôn rồi lại cũng sẽ về
Đời người là ghép nối những cơn mê
Giữa hư, thực, đôi chân dò dẫm bước .
Hãy chúc nhau: Vẹn tròn nhiều mong ước
Hãy chúc nhau: Chân vững bước đường trần
Hãy mời nhau: Ly rượu cuối, tình thân
Mai xa cách giữ lại gì đáng nhớ !
TTL (GS 2005)