huyền thoại biển
Huyền thoại biển
Anh trở về với biển ngày xưa
Không có em
Không có anh của thời thơ dại
Sóng vẫn thế lung linh như huyền thoại
Nhưng cát đã mặn nhiều thêm một cổ tích tình yêu .
Biển bây giờ trắng xóa nỗi đau
Trăng biến sắc khoác áo choàng đen thẫm
Đẩy chân trời xa mãi vào ngày xưa
Con sóng đời đánh vỡ niềm tin
Biển thêm sâu sóng ngầm thêm dữ dội
Nước mắt em khô đời anh thêm cằn cỗi
Tình yêu là một mảnh vỡ chia đôi .
Đã qua bao năm tháng cuộc đời
Ta đẩy nhau về bên kia quá khứ
Dẫm đạp lên nỗi buồn vô cớ
Lỡ bước nên giờ chỉ biết nhớ thương
Chẳng thể nữa rồi phải không em
Em một nửa và anh một nửa
Một nửa cho ngừơi một nửa cho nhau
Đêm quê hương không có phút giây thừa
Cả ngày xưa , bây giờ cũng thế
Chiếc hôn đầu vẫn cưỡi sóng lang thang
Nếu em về với biển ngày xưa
Không có anh
Không có em của thời thơ dại
Thì em hỡi tình yêu vẫn là huyền thoại
Dẫu chúng mình giờ chẳng thể chung đôi
N.Q