nồi cô đơn
NỖI CÔ ĐƠN
Một mình trống vắng cô đơn
Em thèm nũng nịu dỗi hờn lắm không ?
Bên này, bên ấy mênh mông
Thương thay thân phận má hồng đang xuân
Vì sao em vẫn ngại ngần ?
Để em đau khổ âm thầm nhớ thương
Tình trong như đã vấn vương
Vì sao không thể chung đường ta đi ?
Em còn e ấp điều chi ?
Năm canh não nuột còn gì đời em ?