nỗi nhớ đong đưa
Một ngày buồn thiu
Ngồi nhìn mưa chiều
Sầu rơi ... từng giọt hắt hiu
Ướt trang thơ ... rớt vỡ điều thề xưa.
Nỗi nhớ đong đưa
Theo gió giao mùa
Nhớ quay quắt ... nhớ đủ chưa?
Còn ta với bóng thiếu thừa ai hay.
Những giọt mưa bay
Lọt qua kẽ tay
Khẳng khiu từng ngón hao gầy
Xuôi miền ký ức xước trầy rát da.
Cơn mưa đã qua
Em dường đã xa
Vùng trời kỷ niệm nhạt nhòa
Chỉ mong ta vẫn là ta thuở nào.
TTL