nhặt lá vàng tay buồn lạnh đôi tay
Dáng hoa nhỏ đổ dồn trong nắng phủ
Mây xa rồi bóng rũ cũng đành thôi
Sao phủi tay từ tạ bước lên đồi
Dăm dốc mỏng đổ về trăm gối mộng
Đôi vai nhỏ gánh lời thơ nồng ủ
Đổ tình mơ ngần mộng cũng đành buông
Sao quay lưng về khuất nẻo trên nguồn
Mưa nhỏ lại những giọt sầu trống vắng
Bước chân nhỏ dấu hằn sâu trùng phủ
Thu tàn hơi lời cây cỏ rủ nhau buồn
Sao đi mãi trong chiều suông gió muộn
Nhặt lá vàng tay buồn lạnh đôi tay
Sóng vất vã trên dòng sông tàn lũ
Ngày rồi đêm rất vội kéo nhau về
Sao hờ hững gió lơ làn bóng xế
Nhớ nhung thôi cũng đủ nát cung trời
Tuệ Tâm