dịu dàng
Hoa cỏ vàng theo lối anh đi
Em về trinh trắng thuở nhu mì
Dịu dàng ép hoa trong suối tóc
Phảng phất hồn ai buổi chiều ni?
Em về nhặt lá đan mộng ước
Những phút đam mê bỗng hóa buồn
Chôn người tình lỡ trong tiềm thức
Ai ngờ đâu vỡ giọt mưa tuôn
Thôi thế đành thôi , tình khép lại
Chiều qua đánh rớt một chuyện tình
Ai có nhớ ai , lời thơ dại
Trần gian cũng lắm những lung linh
Em qua ngõ vắng khấn thanh bình
Người về mua giùm hẹn ba sinh
Anh đem lời ngỏ , chôn ngày muộn
Người về đã lỡ hẹn viễn chinh....
Hàn Quỳ