có hiểu gì về món nợ thiên thu
Chùm hoa đó có nương mình theo gió
Gởi chút hương theo những ánh nhạt đời
Em có ngóng mưa về trong cõi đợi
Mà thả về những lọn tóc thương thân
Cành trĩu nặng đã mấy mùa ngớ ngẩn
Có hiểu gì về món nợ thiên thu
Trăng đã mượn mây ngàn nơi bến cũ
Ẩn đâu đây chút tình tự hương nồng
Ta vẫn đứng với cô liêu bờ mộng
Lời thiên thu đã gởi vọng mây ngàn
Nên không ấm với niềm tin trên ngạn
Đành đưa chân mà sa xuống trầm luân
Sống chung đụng cũng chập chùng giông bão
Đi lang thang vẫn chưa thể về nguồn
Cỏ đâu đây còn quyện lối chân buông
Ru từng bước trong triền miên cõi đoạ
Tuệ Tâm