xin
Xin hương nắng tưới quanh vùng nước mắt
Một lần thôi cho ngây ngất xuân nồng
Xin men ấm rót qua vùng ngõ ngách
Để tâm hồn xa vắng những đêm đông
Xuân trước ngõ treo trên cành lơ lửng
Từng cánh hoa giăng những ngón thật hồng
Con bươm bướm như mới vừa chập chững
Lượn quanh vườn hí hửng thật thong dong
Từ trăng ấy anh rời xa phố vắng
Xuân trong em chẳng thắm nữa bao giờ
Từ năm ấy anh vời xa thăm thẳm
Tim âu sầu chẳng ấm nữa bài thơ
Xin hương nắng một lần thôi nhỏ xuống
Những vạt êm cho tươi luống môi cười
Xin hơi ấm quyện lòng tôi, dẫu muộn
Để xuân này men thắm cuộn nơi nơi
Thi Hạnh