tan...
Tan như mây trắng đưa làn khói
Hương đắng xót cay chuỗi ngày đi
Biết có bao giờ tình về hỏi
Và biết bao giờ ngọt làn mi...
Đâu khói hương xưa đong đưa gió?
Đâu tiếng chân người về dặn dò?
Đâu lời ngon ngọt thương thương quá?
Đâu đó bây giờ rã bụi tro...
Hương đắng môi khô hạ đốt mùa
Bướm hoa tàn tạ nắng đốt da
Lửa lòng rửa nguội bằng nước mắt
Nồng nàn lăn lốc giọt sương sa
Tan như hơi thở cuối cuộc đời
Phù du trả lại cõi chơi vơi
Tan như ngọn lửa thiêu rừng rụi
Bụi về cát bụi dưới lưng trời
Tan như bọt nước bèo mây họp
Nằm nghe biển khóc một chiều hôm
Tan như con lốc dăm ba phút
Để lại trần gian vạn nẻo buồn
Mỹ Trinh