em là nguồn thơ
Em là nguồn của dòng thơ tuôn chảy
Là ngôn từ diễm lệ bài tình ca
Là mùa xuân cho ánh nắng hiền hòa
Là chuyến xe chở đầy bao thương cảm
Anh nằm đó một con kinh nước cạn
Hát nghêu ngao từng ca khúc không lời
Đón mùa xuân về thiếu nắng ấm soi
Xe tình đã lên đường còn ghế trống
Xin mượn em để dệt thành giấc mộng
Cơn mộng dài chất chứa cả trời thơ
Cả yêu thương từ trước đến bây giờ
Và có lẽ đến cả ngàn năm nữa