câu hò chiều thu ấy
Ai thêu mây trắng phủ dòng sông
Con nước tình tang mấy lớn ròng
Bay theo chiếc lá mùa thu rụng
Dấu tình xao xuyến của nắng trong !
Từ phút giao duyên với câu hò
Đầy thuyền khoan nhặt chở đắn đo
Vườn mơ kin kín tim chưa mở
Ngày ấy thu giăng bước học trò.
Mộng gởi về đâu hoa ngát xanh
Kết chung màu lá giọt long lanh
Không anh, hoa lấy gì làm dáng
Hò ơ...thuyền nhỏ mới tròng trành !
Ngổn ngang trăm mối ở hai đàng
Bởi thương-mây trắng sắp hàng ngang
Mây ơi ! tôi nhắn đôi lời nhớ
Về miền xa ấy phía sông Giang !
Phuongxa