lời trần tình của gió...
Biển thương ơi, thôi đừng hờn gió nhé
Thức dậy đi, trăng đã xế ngang đầu
Nhìn bờ cát nghiêng vai trần run khẻ
Tiếng thở dài chùn đôi bóng hải âu
Gió hiểu chứ, nơi tận cùng sâu thẳm
Nỗi u hờn chờ đợi cánh buồm nâu
Lời hẹn hứa của một thời mê đắm
Biển sắt son năm tháng chẳng phai màu
Nên gió đã tự chuyển mùa sang hạ
Gom nắng hồng buông thả nhịp thời gian
Thúc giục đoàn thuyền tranh nhau hối hả
Vượt trùng dương cùng Biển trải dặm ngàn
Và chắc chắn trong đoàn thuyền lướt sóng
Có cánh buồm Biển vẫn đợi vẫn mong
Sẽ cùng Biển hát tình ca vào mộng
Đầm ấm nhặt khoan hai chữ tâm đồng
Chỉ riêng gió ôm tủi sầu quay bước
Nuốt vào lòng dòng lệ mặn từ ly
Tự nguyện nối nhịp cầu duyên mai trúc
Để Biển xinh tròn ước vọng xuân thì