trả lại cho người
Trả lại cho người những dấu yêu
Ngẩn ngơ tiếc nuối đứt cánh diều
Bay vào kỷ niệm trong chiều nắng
Bỏ lại mình ta hạ nghiêng xiêu.
Trả lại cho người hoàng hôn vắng
Lặng thầm ta bước vào đơn côi.
Vạt nắng chiều nay chợt bắt gặp
Lẻ loi góc quán bóng một người.
Trả lại cho người nét môi hồng,
Ánh mắt sao đêm người đòi không?
Còn đây nồng ấm từng ngón nhỏ
Người có lấy về cho mùa đông?
Trả lại cho người thu heo may
Cổ Ngư lao xao lá vàng bay.
Hồ Tây ngắt xanh như hờn dỗi
Chờ bước chân quen người qua đây.
Trả lại cho người sắc đào phai
Nhật Tân mùa xuân ấm nắng mai…
Tiếc rằng không thể ta trả nốt
Tình yêu cho em trong tim này.
Ta giữ cho mình những nồng say./.