vô thức.
Bóng thời gian hoá đá nỗi nhớ thương
Không hề biết lòng ta đau như thể ...
Những trận bão giông ( hoặc có khi hơn thế )
Thật khó lòng thu dọn những ngổn ngang
Bóng thời gian hoá đá những muộn màng
Có lẽ ta nợ người câu xin lỗi
Vô ý bước qua nhau một chiều mưa vương lối
Giọt nhớ vô tình đọng lại ướt tim nhau
Bóng thời gian hoá đá những lo âu
Đêm vụng dại trong trò chơi cút bắt
Kẻ bước - người đi trên đoạn đường xa lắc
Phút cuối cùng không có điểm trùng chân
Bóng thời gian hoá đá những bần thần
Ta mệt mỏi rơi dần vào vô thức
Gía như đừng bao giờ đánh mất...
Ta sẽ một lần im lặng - lắng nghe ta...
30-10-09