tìm về chốn bình an
Trót sinh thân hạc dã
Gõ nhịp đời trầm kha
Rã rời đôi cánh mỏi
Trượt chân giưã giang hà
Mãi một đời lặn lội
Kiếp hạc biết về đâu ?
Nhành dương che bóng rũ
Mẹ là nơi tưạ đầu
Lắng lòng trong nhịp thở
Nghe tâm bình thân an
Chân Như bừng sáng tỏ
Hồn theo áng mây ngàn
Dòng sông lờ lững chảy
Tâm tĩnh lặng vô ngần
Bao muộn phiền ô trọc
Trầm đáy nước nông sâu
Mỗi khi sa bể khổ
Mong một tình yêu thương
Xin bàn tay che chở
Mẹ hiển linh khôn lường
Sông vẫn hoài chảy xiết
Tâm vẫn giữ tịnh yên
Giận ghét yêu hơn thiệt
Chỉ vương thêm muộn phiền
Bên dòng sông trong mát
Ươm cấy những hạt mầm
Xanh tàng che bóng nắng
Ngăn bão lòng mưa tâm
Sương Anh