hoàng hôn xưa
Nắng chiều tha thướt dạo trên sông
Gió mát hiu hiu đưa đẩy lòng
Sóng lúa nằm phơi màu óng ả
Hương tình thơm ngát thỏa nhà nông
Xa cuối bờ đê cô gánh nước
Tưới vườn rau muống vừa đâm chồi
Câu hò thỉnh thoảng cô ngân khẽ
Hòa với nắng hường mọng cặp môi
Chú nghé nhà ai chưa chịu về
Thong dong gặm cỏ dọc triền đê
Vẫy tai đắc ý mùi xanh mượt
No bụng nằm dài ngắm cảnh quê
Thương dế chiều nay khóc muộn màng
Tìm chưa ra được lối về hang
Ngỏ xưa nay bỗng dời đi mất
Bóng tối dần buông chú vội vàng
Mây chiều thả xuống khép màn vui
Đàn nhạn bay sang thấy ngậm ngùi
Chờ sáng trời về xây cảnh lại
Làng quê trở giấc đẹp hoàng hôn
Đoạn Trường
08/28/10