tình thơ
Em tựa con thuyền lặng lẽ trôi
Anh là làn gió cuộn mây trời
Trùng dương gợn sóng cơn giông bão
Cuốn dạt hồn em ra biển khơi
Dẫu biết tình thơ là thoáng mơ
Như trăng mây nước khói sương mờ
Lồng tranh diễm tuyệt lời hoa bướm
Thêu dệt chỉ vàng trên lụa tơ
Gối mộng đêm qua thật ngọt ngào
Thiên hà lấp lánh ngàn vì sao
Xa xa một dãy chim ô thước
Chấp cánh bên nhau nối nhịp cầu
Ngoài trời gió lộng mưa thu rơi
Cô quạnh bên song buồn rã rời
Cây lá xạc xào cung điệu nhớ
Giọt sầu nhỏ xuống cảm chơi vơi
Yên Dạ Thảo
28.09.2010