có lẽ nào
Có lẽ nào yêu chẳng đắm say
Không mơ chung gối những đêm dài
Bên trời rả rít buồn da thịt
Môi đắng sao lòng đang xé cay
Có lẽ là chẳng thể thiếu em
Dìu nhau vào suối mộng đêm đêm
Bên trăng nếu thiếu bờ môi ấm
Sẽ thiếu đời nhau những ngọt mềm
Có lẽ vì mưa lạnh khắp trời
Nghe hồn rét mướt quá em ơi
Mau về sưởi ấm hồn thơ lạnh
Anh nhớ môi em nhớ một đời
GQM