thơ thẩn
Người hỏi: thuyền trôi hay nước trôi
Riêng ta ngơ ngẩn giữa giòng đời
Lá rơi ai biết về đâu nhỉ
Gió lộng lưng trời mây trắng trôi
Người vẫn: mơ màng chuyện thưở xưa
Trách trời, sao sớm nắng chiều mưa
Quê hương đã mút xa tầm mắt
Thương nhớ bên hè tiếng võng đưa ...
Người biết: vô thường, chuyện "có - không"
Nhưng sao như mãi nặng trong lòng!?
Bánh xe tạo hóa không ngừng nghỉ
Cái lẽ luân hồi cũng vậy, không?
TN