sóng vỡ òa lên vầng đá ngây thơ
Thuyền xa bến hoang mang ngần đọt sóng
bến ôm sầu nhìn gió giục thuyền đi
trời chưa xanh sét vội xé chia ly
từng chung bến bỗng nay nghe xa lạ
thuyền hối hả dưới mưa chiều lả tả
sóng vỡ òa lên vầng đá ngây thơ
giọt đau thương cào cấu mây xám mờ
ai hiểu được dòng thủy chung là thế.
Và, mãi chảy cuốn chiều đau ngang bể
gói trọn vào tiềm thức lòng biển sâu
những san hô rong thảo sẽ về đâu
rồi tất cả sẽ tan khi biển cạn
tình mấy thuở thả neo đời sóng sánh
một tấm lòng khi nước hết cưu mang
một tình yêu gió gảy điệu phũ phàng
thì tát cạn khô dòng, thuyền ngưng chạy...?
Đoạn Trường