nỗi buồn ta
Ta một gã nửa cuộc đời luân lạc
Mất quê hương đành chịu kiếp phiêu bồng
Như con chim lạc đàn bay ngơ ngác
Chiều quê người ngồi ngắm tuyết qua song.
Tan chiến trận vết buồn còn đau nhức
Cuộc hành trình chẳng biết sẽ về đâu
Có những đêm nghe tiếng gà chợt thức
Như thạch sùng tức tưởi giữa đêm thâu.
Em cũng vậy mất tuổi đời thơ dại
Nụ cười hiền áo trắng của xưa đâu
Mây đen đến che mờ khung cửa mộng
Tuổi thơ nào lăn lóc cuộc bể dâu.
Quê hương đã... xa mù , xa dịu vợi
Mắt nâu nào giờ đã thấm quầng sâu
Đời vất vã vì chén cơm manh áo
Ngày tiếp ngày , tháng nối tháng qua mau .
Chiều nay gió chở đông về lạnh buốt
Ta thẩn thơ` chợt nhớ đến em xưa
Màu tuyết trắng rơi đầy bên khung cửa
Còn chi em...Ngoài một nỗi buồn mưa.
HL