hờn đã phôi pha
Có những lúc em không còn mộng mị
Vẽ bâng quơ tranh thủy mạc trên ngàn
Vẽ tình đời là cái bóng mây ngang
Vui cũng đó và buồn về cũng đó
Thôi thì cứ gửi hồn bay theo gió
Lỗi lầm nào sao cứ níu đời nhau
Mãi là mộng cho thơ vẽ chút màu
Mãi là nhớ cho ăn năn suy ngẩm
Ví dụ như xuân em không còn thắm
Anh chẳng về không đưa đón sớm trưa
Và nếu như thu em chỉ trời mưa
Ừ...là mộng bề nào thu cũng rã
Em đi về con đường xưa nhặt lá
Mộng bình yên nằm ngủ với bài thơ
Đêm giấu kín giọt buồn vào hơi thở
Đừng bận tâm hờn giận đã phôi pha