lãng đãng ngày thương...
Có những lúc anh bỗng dưng khờ dại
Thấy tình yêu thấp thoáng dáng thiên đường
Tự dối lòng em vẫn là mãi mãi
Chờ đêm về tô vẽ mộng yêu đương
Mà thôi,có lẽ là.. bất chợt "thương"
Tim bối rối khi em lên tiếng gọi
Đừng đùa thế, anh lại thầm tơ tưởng
Ngày sang ngày hụt hẫng với đơn côi
Nếu có thương, đừng để anh lẻ loi
Đông dài lắm và trời cũng lạnh lắm
Chỉ có thơ làm sao anh chịu nổi
Không thể nào anh đốt
...để sưởi khi nhớ em ?