mẹ ơi
      
      
      
      
        Con tìm về với mẹ con 
Để nghe mẹ mắng rồi đòn thật đau 
Quê nghèo hai bữa cháo rau 
Con đây chỉ nhớ đèn màu phố hoa 
Con về con tưới luống cà 
Để hiểu sợi tóc mẹ pha bốn mùa 
Con về ăn bát canh cua 
Để con sống lại vị chua đất nghèo 
Đất nức nẻ mưa không gieo 
Trơ cằn sỏi đá cánh bèo chết khô 
Con về sống lại ngây ngô 
Giấc mơ ngày ấy điểm tô xóm làng 
Mẹ ơi đứa trẻ hoang đàng 
Xin mẹ hãy phạt trăm ngàn tội con!